Trong cuộc đời này ai cũng có một người để mến mộ, để yêu quý và để thần tượng. Tôi cũng vậy, cũng có một người thầy mà tôi luôn kính trọng và quý mến đó là Danh y bác sĩ Nguyễn Thế Hùng, một người thầy thuốc giỏi, tài năng.
Tôi đã từng viết rất nhiều, truyện ngắn có, mẩu tin có, truyện cười có, xúc động cũng có. Tất cả đều là những câu chuyện xảy ra giữa đời thường, đi qua cuộc đời tôi như một dấu ấn nhất định, và rồi tôi tự nhủ với mình rằng tôi phải ghi lại nó, bằng một cảm xúc rất riêng để một ngày nào đó tình cờ có lật lại tôi sẽ chợt nhớ ra mình đã từng chứng kiến, đã từng rung động trước nó. Thế nhưng, những câu chuyện về thầy Hùng dù không viết lại nhiều lần vẫn cứ in sâu trong chiếc hộp lưu niệm cuộc đời tôi, không bao giờ quên. Tôi lại có thể dành cả ngày để viết về thầy, dòng cảm xúc đưa đẩy ngòi bút không dừng mà tôi cảm tưởng như đó là một câu chuyện bất tận mà không có hồi kết.
Danh y Bác sỹ – thầy thuốc nhân dân Nguyễn Thế Hùng
Đã nhiều năm trôi qua, nhưng tôi vẫn nhớ rõ những ngày đầu khi cậu phóng viên trẻ là tôi được ghé thăm Trung tâm chăm sóc sức khỏe của danh y, bác sĩ Nguyễn Thế Hùng. Tại đây, tôi đã được trải nghiệm những cung bậc cảm xúc trong cuộc sống, giữa sự sống và cái chết, niềm vui và nỗi buồn, giữa sự nhiệt tình tận tâm của người thầy thuốc và sức sống trỗi dậy mãnh liệt để bước qua ranh giới tử thần của những bệnh nhân nặng.
Ở một giường bệnh, tôi đã thấy sự mệt mỏi, lo âu hiện rõ trong đôi mắt của một bác có chồng đang phải điều trị do ung thư. Bác lúc nào cũng chăm sóc bác trai thật tỉ mỉ, chu đáo. Ở người vợ lam lũ ấy, tôi thấy một tình yêu bao la vô bờ bến dành cho người chồng của mình, thấy cả một khoảng trời hy vọng bừng sáng khi bác tâm sự hôm nay bác trai đã có những dấu hiệu tích cực khi căn bệnh chuyển biến.
Và tôi nhìn rõ từng sợi tóc bạc, từng nếp da nhăn nheo của người cha, ánh mắt tuyệt vọng của người mẹ buồn đau ngày nào khi con trai họ đang phải tranh giành sự sống từng ngày vì căn bệnh hiểm nghèo nay đã rạng ngời, vui tươi trở lại. Nụ cười hiện hữu trên gương mặt của cả gia đình.
Tất cả đều nhờ đôi bàn tay kỳ diệu của ông Bác sĩ Nguyễn Thế Hùng. Ông lớn lên trong một gia đình có truyền thống lâu đời về y học cổ truyền, ngay từ khi còn rất nhỏ trong tiềm thức, tuổi thơ ông đã có những hình ảnh, những kiến thức về các cây thuốc nam chữa bệnh của dân tộc. Không phải ngẫu nhiên mà một cậu bé còn đang tuổi học hành, tuổi ăn, chơi lại gạt bỏ những thú vui đời thường để gắn bó với những cây thuốc. Đó là sứ mệnh của cuộc đời ông, không thể dứt bỏ. Trời phú cho ông một tài năng mà không phải ai cũng có và tài năng đó được đưa ra để cứu giúp đỡ những con người bất hạnh.
Tôi đã từng là một người yếu đuối
Sóng gió cuộc đời xô ngã con người tôi
Căn bệnh nan y làm tôi không gượng nổi
Tưởng con đường đã tắt ánh sáng rồi.
Rồi thấy Hùng cho tôi niềm hy vọng
Thầy đưa tôi thoát khỏi tay tử thần
Thầy gửi tôi tình yêu vào cuộc sống
Thầy gửi tôi về với những người thân.
Ông được bệnh nhân và mọi người gọi là danh y, là bác sĩ, nhưng tôi thích gọi ông là thầy hơn. Vì chỉ có cái tên đó mới thể hiện được sự kính trọng của tôi, của những người bệnh đang được ông cứu giúp. Thầy ngày ngày vẫn tiếp tục công việc “trồng người”, đem lại một cuộc sống mới cho người bệnh, gieo cho họ những ý nghĩa tươi đẹp của cuộc đời, ôi hai tiếng thiêng và giản dị – người thầy.
Thầy không những có trình độ chuyên môn cao, mà còn người có kiến thức phong phú và sâu rộng trên nhiều lĩnh vực nghệ thuật khác. Ngoài thời gian làm công việc chữa bệnh cứu người, thầy đã dành thời gian nhất định để nghiên Y học Đông phương, Y học hiện đại, kế thừa và phát triển nghề y truyền thống của gia đình lên một tầm cao mới, nhằm làm tốt hơn công tác chăm sóc sức khoẻ cho gia đình và cộng đồng.
Bạn có tin rằng, bất kỳ ai chỉ cần gặp thầy một lần là có thể thay đổi tất cả con người họ không? Còn tôi, tôi tin là như vậy. Với một bệnh nhân, thầy dùng những kiến thức y thuật cao siêu để chữa khỏi bệnh cho. Đó là thầy làm thay đổi sức khỏe của họ. Với mọi người, thầy có những chia sẻ, tâm sự về cuộc đời, về lý tưởng của thầy sẽ làm cho họ có những suy nghĩ khác, có động lực sống hơn, có quan điểm mới mẻ để phát triển bản thân hơn. Đó là thầy làm thay đổi lẽ sống của họ, những con người còn suy nghĩ lệch lạc, tiêu cực. Với quê hương, thầy đưa bàn tay nhân ái trải hơi ấm trên mọi vùng đất, mọi nơi thầy đi qua. Thầy Hùng là minh chứng cho những giá trị yêu thương không có bến đỗ, chỉ biết trao đi đâu cần nhận lại, để con người có thể yêu thương lẫn nhau nhiều hơn, tránh xa những thói hư, tật xấu, sự ích kỷ cá nhân để sống với sự vị tha, đức độ. Đó là thầy đã làm thay đổi tính cách trong con người họ.
Bạn có thể thần tượng Bill Gates, Edison với những phát minh, cống hiến làm thay đổi toàn nhân loại. Bạn yêu các anh chàng điển trai trong những bộ phim ngôn tình lãng mạn…nhưng tôi thì khác. Ai cũng đều có thể lựa chọn thần tượng cho riêng mình, một người để mình hâm mộ, một người để mình luôn theo dõi, quan tâm hàng ngày, một người để mình đặt vào trong trái tim. Với tôi, người đó là thầy Nguyễn Thế Hùng. Những chuyến đi từ thiện cùng thầy đã cho tôi nhiều bài học cuộc sống. Một con người với lỗi sống bình dị mà khiêm tốn, những gì thầy làm, thầy chia sẻ hướng con người tôi đến những điều tốt đẹp, của nhân đạo và lòng thiện. Với thầy, tấm lòng thành hướng thiện phải bằng những việc làm cụ thể, đem lại hạnh phúc cho dân sinh theo phương châm “tốt đời đẹp đạo”… cống hiến cho dân tộc những giá trị to lớn về Chân Thiện Mỹ.
Hình ảnh người “Thầy” mà tôi ngưỡng mộ
Tôi gặp thầy và tôi đã lấy thầy làm hình mẫu cho công việc và cho cuộc sống của mình. “ Đời người chỉ sống một lần, hãy sống sao cho đừng sống hoài phí”, và tôi đang làm điều đó, những điều mà đôi chân thầy Hùng vẫn bước đi trên con đường đời mỗi ngày, sống ý nghĩa, sống vì người khác, sống vì lý tưởng của mình.
Thành công có được không chỉ là tiền mà bao gồm cả hạnh phúc, sức khỏe và sự thịnh vượng, bình an trong tâm hồn bạn. Thành công đến được hay không là từ chính bàn thân mỗi người. Thầy đã dạy cho tôi rất là nhiều điều, tôi tin rằng ở đâu đó đang có rất nhiều người theo dõi những thông tin của thầy, biết đến và ngưỡng mộ thầy giống như tôi, tìm cho mình một ý nghĩa mới của cuộc sống.
Mặc dù đã ở trên đỉnh cao của vinh quang nhưng thầy vẫn giữ một lối sống bình dị và thân thiện. Thầy không muốn dừng công tác khám chữa bệnh, thầy muốn đi nhiều hơn nữa vì thầy mong muốn rằng những thông điệp thầy truyền tải được càng nhiều người hơn nữa trên cả nước lắng nghe:”Hãy biết quý trọng sức khỏe ngay khi vẫn còn đang khỏe mạnh”. Một thông điệp rất bình thường nhưng chỉ có những người đã mất đi sức khỏe mới thấu hiểu được sức khỏe quan trọng tới nhường nào.
Xin dành tặng cho danh y, bác sĩ Nguyễn Thế Hùng lời cảm ơn từ trong trái tim:
Cảm ơn thầy, lời nói từ trái tim
Triệu người dân, lời tha thiết, êm đềm
Thầy đưa tay trải dài hơi ấm
Mang hạnh phúc, sức khỏe, bình yên!